Danh hieäu A Di Ñaø Phaät quaû thöïc ñuùng laø voâ thöôïng chuù
Quaû thöïc ñuùng laø voâ ñaúng ñaúng chuù

thegioicuclac.vn

KHÔNG TIN NHÂN QUẢ LUÂN HỒI LÀ NGU MUỘI TỐI TĂM HƠN HẾT

KHÔNG TIN NHÂN QUẢ

LUÂN HỒI LÀ NGU MUỘI

TỐI TĂM HƠN HẾT

Giảng giải: Hòa Thượng Tịnh Không
 

Người ngu là người tâm không có chánh tri, mắt không chánh kiến cả hai đều tăm tối, chẳng rõ thị phi chánh tà, chẳng biết thiện ác lợi hại, dĩ nhiên càng không biết phản tỉnh nguyên do hành vi đời trước đã tạo.

Đó là kẻ thật sự mê muội tăm tối. Nhưng cũng có những kẻ biết thiện ác chánh tà mà vẫn cố ý làm, do động lực thúc đẩy, hoặc vì tự ái, hoặc do ngã mạn, hay quyền danh lợi dưỡng, thì quả báo phải trăm ngàn lần hơn kẻ mê muội tối tăm kia.

Có vị thiện thần đến hỏi Phật: Đêm nào tối tăm hơn hết?

Đức Phật đáp: Không tin nhân quả luân hồi là ngu muội tối tăm hơn hết.

Đức Phật nói: Muốn biết đời trước mình đã tạo nhân gì, thì cứ xem đời này mình đang thọ nhận được gì. Muốn biết đời sau mình sẽ chịu quả báo như thế nào, thì cứ xem đời này mình đang tạo cái nhân gì.

Như thế đủ biết tất cả sự việc trên đời không tách rời nhân quả nhân duyên nghiệp báo. Nhân quả báo ứng đều có nguồn gốc căn cội, chứ không phải tự nhiên mà thành.

Khi biết nhân quả báo ứng như bóng theo hình, như mây theo gió, như bánh xe lăn theo chân trâu, có tiếng thì có vang, thì tại sao chúng ta không cố gắng làm những điều tốt để cho tâm thanh thản thân an ngủ thảnh thơi, làm việc lành để Trời thương đất hộ quỷ thần phục.

Có kẻ gặp phải những điều bất hạnh trong đời sống hiện tại, không biết đó là quả báo tiền khiên kiếp trước do chính mình đã tạo ra, hoặc biết mà cố ý lờ đi, lại đổ cho do thờ Phật quy y Tam Bảo mà phải suy vi tiêu hao. Chẳng biết tự trách đời trước đã vụng tu thiếu vun bồi phước đức mà còn tạo ác, nên đời nay phải chịu bao nhiêu điều không may.

Đã vậy, đời này lại muốn hưởng phước chớ cũng vẫn chẳng chịu tu tâm dưỡng tánh hành thiện, cứ than thân trách phận, oán Trời trách đất, hờn giận Thánh Thần không có mắt, chê bai Phật Bồ Tát không linh.

Thế gian có lắm người ngày đêm rong ruổi truy cầu lợi danh mong được thỏa tình dục vọng không bao giờ thấy đủ, dù là có bạc vạn bạc triệu.

Hạng người tham vọng này không có chút giây phút định tinh thần phản tỉnh nội tâm, nên họ mãi miết mê đắm điên đảo nhào lộn theo sự vật tiền tài thành bại, tự hủy hoại tâm đức như con thiêu thân, suốt đời chẳng thông hiểu lý sự nhân quả, cứ tiếp tục tạo ác nghiệp và để mãi mãi đắm chìm trong phập phồng lo âu đau khổ.

***